Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2008

On Nghia Sinh Thanh











Với mọi người chúng ta ai sinh ra đời cũng có một người mẹ. Mẹ là hình ảnh gần gũi nhất khi người con mới chào đời và mẹ mang con trong bụng mình 9 tháng 10 ngày với bao vất vả, khổ cực thì sự liên hệ kỳ diệu giữa tình mẫu tử qua ống nhau truyền sự dinh dưỡng để con của mẹ được tượng hình khôn lớn. Cái hình ảnh ban sơ chặt chẽ đó đã tạo gắn bó giữa tình mẫu tử, cho thấy sự bao la của lòng mẹ như bài hát của nhạc sĩ Y vân:

"Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,
Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào,
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu."

Những bậc cha mẹ là những tấm gương hy sinh cao cả vì con cái, họ đã can đảm bảo vệ con cái trong những hoàn cảnh hiểm nghèo nhất, dù là loài vật hay nhân loại. Người ta không khỏi có những cảm nhận ngậm ngùi khi theo dõi một chương trình truyền hình về thiên nhiên, ống kính truyền hình đã ghi nhận được thước phim thật xúc động, khi một con gà mái can đảm chống chọi với một con diều hâu ác độc, đang đe dọa tính mạng của đàn gà con. Gà mái đã chiến đấu tới cùng với diều hâu để bảo vệ con mình, nhưng cuối cùng gà mái đã thua cuộc, và bị diều hâu xé xác.

Nói tới ơn nghĩa sinh thành dưỡng dục của phụ mẫu sâu rộng tựa trời biển. Văn học Việt Nam có vô số những áng thi văn diễn tả ơn nghĩa sinh thành của cha mẹ. Công nuôi dưỡng của cha, ơn mang nặng đẻ đau của mẹ, sự đáp đền của phận làm con nên được làm trong ý nghĩa báo hiếu:

"Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời, chín tháng cưu mang"

Công mẹ không những chỉ mang nặng, đẻ đau mà còn được tượng hình qua hình ảnh sâu đậm của mẹ thật vô biên như trời biển, từ khi bú mớm cho đến lúc nhai cơm lừa cá cho con:

"Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương".

Từ miếng ăn đến giấc ngủ, từ giọng hò đến điệu ru con vào giấc ngủ và dỗ con được nâng niu trong tình thương ấp ủ của mẹ hiền:

"Con ơi, con ngủ cho ngon
Để mẹ đi gánh nước non tang bồng"


Câu trên ám chỉ tình thương nào mẹ đã dành cho con, và tình thương nào mẹ Việt Nam dành cho xứ sở nữa. Hình ảnh về Hòn Vọng Phu, về nàng Tô Thị, về những nữ nhi anh thư trấn giữ bờ cõi như Triệu Trưng sáng ngời trong lịch sử dân tộc Việt Nam . Do vậy, phận làm con khi được nuôi dưỡng lớn khôn hãy giữ đạo hiếu, nhớ ơn cha mẹ qua câu ca dao:

"Đêm đêm ra đốt đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con".
Bổn phận làm con qua ca dao đầy ắp trong dòng suối phong hóa quê hương, ta hãy nghe:

"Mẹ già ở túp lều tranh,
Sớm thăm tối viếng mới đành dạ con".

du lich ba na




Thứ Năm, 14 tháng 8, 2008

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2008

10 dieu ran day cua Phat


1. KẺ THÙ lớn nhất của đời người là CHÍNH MÌNH.

2. NGU DỐT lớn nhất của đời người là TỰ ĐẠI .

3. BI AI lớn nhất của đời người là GHEN TỴ .

4. SAI LẦM lớn nhất của đời người là TỰ ĐÁNH MẤT MÌNH.

5. TỘI LỖI lớn nhất của đời ngừơi là TỰ LỪA DỐI MÌNH.

6. ĐÁNG THƯƠNG lớn nhất của đời người là TỰ TI.

7. ĐÁNG KHÂM PHỤC lớn nhất của đời người là ĐỨNG DẬY SAU KHI NGÃ.
8.TÀI SẢN lớn nhất của đời người là SỨC KHỎE.

9. MÓN NỢ lớn nhất của đời người là NỢ TÌNH CẢM.

10. KHIẾM KHUYẾT lớn nhất của đời người là KÉM HIỂU BIẾT.

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2008

Ca dao về mẹ là một trong những mảng độc đáo trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam. Nó phản ánh tình cảm thiêng liêng cao quý nhưng lại rất gần gũi giữa cuộc sống đời thường. Nó đi vào lòng người một cách nhẹ nhàng, êm ái nhưng đọng lại rất sâu và rất lâu. Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, từ lúc sinh ra và lớn lên ai mà không có mẹ và ai mà không cần có mẹ. Chính vì có mẹ ta mới có một tuổi thơ ngọt ngào và khôn lớn nên người. Tình mẹ là một tình yêu thiêng liêng, cao cả không gì thay thế được, chỉ có mẹ mới chịu đựng được bao nỗi nhọc nhằn, lao tâm lao lực với con. Những tháng cưu mang là những tháng ngày mẹ phải vất vả, ăn không ngon, ngủ không yên, đi đứng khó khăn, nhưng mẹ vẫn cảm thấy vui vì mẹ biết rằng rồi đây mẹ sẽ có con- một niềm vui lớn không gì đánh đổi được. Cho đến lúc con được sinh ra và lớn lên, cũng là nỗi vất vả, khó khăn của mẹ chất chồng. Mẹ vui cùng những bước đi chập chững của con, mẹ đau lòng mỗi khi con vấp ngã, mớm cho con từng ngụm nước, muỗng cơm, mỗi bước đi của con đều có mẹ dắt dìu, nâng đỡ... Thế là con lớn lên từ đôi tay ấm nồng của mẹ, từ dòng sữa ngọt ngào, từ tình yêu thương bao la của mẹ... Ôi! lòng mẹ thật cao đẹp làm sao! Trong dòng đời xuôi ngược, trong những lo toan của cuộc đời, đôi khi con quên mẹ, con bận bịu với cuộc sống, với chén cơm, manh áo, bận tâm với những cái tủn mủn, nhỏ nhặt, nhưng con chưa bao giờ bận bịu với mẹ, để rồi một ngày nào đó con thất bại giữa cuộc đời, con lại về với mẹ, lại nhớ về công ơn của mẹ:

tinh yeu cua me


Tình mẹ là một tình yêu thiêng liêng, cao cả không gì thay thế được, .... Đọc ca dao về mẹ, chúng ta như qua được chiều dài của tình cảm con người. ...

ca dao tinh yeu

Xa nhau xa bóng xa hình
Nhưng không xa được tấm tình cho nhau
Yêu nhau chẳng quản gần xa
Một ngày chẳng đến bằng ba bốn ngày
Áo tứ thân em treo trên mắc
Đêm anh nằm anh đắp lấy hơi
Nhớ em em vẫn ở đời
Quên em em mới ra người kiếp xưa
Yêu anh tâm trí hao mòn
Yêu anh đến thác cũng còn yêu anh
Dù ai cho bạc cho vàng
Chẳng bằng trông thấy mặt chàng hôm nay
Tìm nàng mà chẳng thấy nàng
Bâng khuâng như mất lạng vàng trong tay
Anh đi đằng ấy xa xa
Để em ôm bóng trăng tà năm canh
Mình về có nhớ ta chăng
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười
Trèo non những ước non cao
Anh đi đò dọc ước ao sông dài
Qua cầu than thở cùng cầu
Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu
Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
Chẳng tham nhà ngói rung rinh
Tham về một nỗi anh xinh miệng cười
Miệng cười anh đáng mấy mươi
Chân đi đáng nén miệng cười đáng trăm
Một thương tóc bỏ đuôi gà
Hai thương ăn nói mặn mà có duyên
Ba thương má lúm đồng tiền
Bốn thương răng nhánh hạt huyền kém thua
Năm thương cổ yếm đeo bùa
Sáu thương nón thượng quai tua dịu dàng
Bảy thương nết ở khôn ngoan
Tám thương ăn nói dịu dàng thêm xinh
Chín thương cô ở một mình